Những người trong sảnh đãi tiệc không khỏi xôn xao vì câu nói của Cyril, chút áy náy vừa dâng lên trong lòng mọi người giống như hạt bụi bị gió thổi bay, ai nấy lại lộ ra nụ cười vừa kiêu ngạo vừa vênh váo.
Đúng thế, tại sao họ lại phải cho những kẻ vừa ti tiện vừa xấu xa đó tiền chứ? Chúng cũng chỉ là một đám sâu mọt của thành Chaos mà thôi.
Mặc dù Luna đã đánh bóng chúng bằng một câu chuyện vừa đau buồn vừa cảm động, nhưng suy cho cùng, sự sống chết của đám nhóc con cả ngày chửi bới sau lưng, thậm chí còn có mưu đồ xấu xa với họ thì có liên quan gì tới họ đâu chứ?
Nghe thấy những lời nói và ánh mắt tán thành của người chung quanh, nụ cười trên mặt Cyril càng đắc ý hơn.
Giai cấp là bức tường không thể vượt qua, mà ở thành Chaos này, những thương nhân đang có mặt trong sảnh đãi tiệc chính là những kẻ thuộc tầng lớp cao nhất.
Con cái của những người đứng ở đây đều được tiếp thụ nền giáo dục tốt nhất ở học viện Chaos.