"Thật là những con người đáng thương, lại đưa ra quyết định ngu xuẩn thế kia, bỏ qua lần này, sau này dẫu có muốn ăn món ngon cha làm cũng không có cơ hội nữa đâu." Amy nhìn về Eva và Ivan vẻ thương hại, khẽ lẩm bẩm, sau đó lại cắn một miếng thịt bò lớn, vui vẻ nở nụ cười.
McGonagall nhìn thoáng qua xiên thịt bò bị ghim trên thân cây, hơi tiếc nuối khi thấy thành quả lao động của bản thân bị lãng phí thế kia, ánh mắt lại nhìn chỗ cổ họng của Ivan và Eva, khẽ nhếch miệng cười khá giễu cợt, chắc hai vị này nhẫn nhịn cũng khổ lắm nhỉ?
Sau hơn một giờ, non nửa con bò đều đã vào bụng của mọi người, McGonagall gần như bận không ngơi tay, mãi đến cuối cùng mới có thời gian ăn mấy xiên thịt bò.