"Ông nội…" Anna òa khóc nhào vào lồng ngực của Jehoshua.
"Sao… sao có thể như vậy…" Sally lùi về sau hai bước, sắc mặt trắng bệch, cả người như vừa bị sét đánh, lời Jehoshua nói như một đòn giáng mạnh xuống tim cô, nụ cười mỉa mai cuối cùng kia lại có ý nghĩa sâu xa đến thế.
Cô bỗng hiểu ra, những nô bộc tộc tiên ở trong các gia tộc là từ đâu mà có, hiểu được vì sao họ luôn im lặng ít nói, có người còn tàn tật, càng không bao giờ nói với người khác về quá khứ của mình. Trong đôi mắt họ, vĩnh viễn chỉ có một màu xám như tro tàn, họ từng là những thành viên tộc tiên tự do, nhưng lại bị chính những người trong tộc mà họ từng hết lòng bảo vệ, dùng cách tàn độc nhất để bắt về rừng Gió, cơ thể của họ bị giam cầm, e rằng linh hồn cũng đã chết.