"Đi thôi, có mấy lời không thích hợp để người khác nghe." Bloor cúi đầu nhìn thoáng qua Sally, cất giọng lười biếng, khẽ chống tay lên cành cây dưới người, cơ thể nhẹ nhàng rơi xuống, sau đó lần lượt điểm nhẹ chân lên thân cây, phóng vào hướng trung tâm quảng trường.
Sally dõi theo bóng Bloor đi xa dần, do dự một lát rồi cũng bước nhanh đuổi theo, mũi chân điểm nhẹ trong bụi cây, chẳng mấy chốc đã biến mất trong rừng cây.
"Cha ơi, chúng ta chưa đi ngủ ạ?" Thấy McGonagall cứ nấn ná trước cửa hồi lâu, Amy vừa hỏi vừa há mồm ngáp.
"Ừm, bây giờ đi ngủ thôi." Gã dời mắt đi, mở cửa ra, lật ngược tấm biển lại, bế Amy và Vịt Con Xấu Xí lên lầu.
Lúc này đây, những việc mà gã có thể làm cho Sally rất có hạn, bởi trước khi khôi phục thực lực, gã tin rằng, việc duy trì sự khiêm tốn trước mặt tộc tiên là một lựa chọn sáng suốt, vì thế lựa chọn ra sao chỉ có thể được do chính Sally quyết định.