"Phù…"
Cảm giác tươi mát sảng khoái xoa dịu sự nóng cháy và chút dầu mỡ mà món cá nướng cay mang lại trước đó, Luna phải cố gắng hết sức để khống chế bản thân mới không phát ra tiếng kêu gì quái dị.
Cô chậm rãi mở mắt, thở phào nhẹ nhõm, trong miệng vẫn còn vương vấn mùi trà xanh thơm ngát. Cô cảm thấy dường như cả thân thể mình đều được thanh lọc, vừa nhẹ nhõm vừa thoải mái.
"Hương vị này hơn xa trà xanh ngon nhất của dãy núi Vik! Cho dù là loại trà được hái từ cây trà già nghìn năm mà mỗi lần ông nội chỉ dám pha hai ba mảnh lá để uống, e rằng vẫn cứ thua xa loại trà xanh được bỏ vào món kem này. Phải là loại trà ngon cỡ nào thì mới khiến người ta chỉ liếm một miếng đã cảm thấy tinh thần sảng khoái, răng môi vương vấn hương thơm, thậm chí cả dạ dày cũng bắt đầu trở nên thoải mái nhẹ nhõm thế này nhỉ?" Luna khó tin nhìn cây kem trong tay mình. Chính vì biết về trà quá rõ, nên cô càng hiểu được loại trà cực ngon này đồng nghĩa với điều gì.