"Thưa cô, tôi đã làm việc ở tiệm vải Landa mười mấy năm, biết rõ mọi thứ ở đây như lòng bàn tay. Tôi chắc chắn có thể phụ tá cô, giúp Landa lại phồn vinh như xưa, mong cô hãy cho tôi một cơ hội." Mặt cửa hàng trưởng biến sắc, khẩn thiết van nài.
"Nếu cô đã làm việc ở đây mười mấy năm mà nó vẫn không có bất cứ chuyển biến tốt nào, thế thì dù tôi có giữ cô lại cũng chẳng có tác dụng gì." Gloria lắc đầu nói: "Hơn nữa, một cửa hàng trưởng mà lại không thể quản lý nổi nhân viên cửa hàng, lại còn không biết quy củ thế kia, tôi cũng không muốn tiếp tục dùng làm gì. Tôi sẽ bảo họ thu xếp công việc khác cho cô, cô có thể thu dọn đồ đạc rồi đi khỏi đây được rồi."
Cửa hàng trưởng há hốc miệng nhìn Gloria. Cuối cùng cô ả vẫn không nói gì nữa mà cúi đầu hành lễ với cô, xoay người đi vào phòng nghỉ bên cạnh, bắt đầu thu dọn đồ đạc.