"Việc này..." Daniel tức thì đơ mặt. Đúng là sợ điều gì sẽ gặp đúng điều đấy, cứ nghĩ có thể lướt qua chuyện này, không ngờ Yaya vẫn chú ý đến con diều lớn xinh đẹp kia.
"Con cũng muốn con diều đấy, con muốn diều lớn cơ!"
"Diều lớn chơi thật vui, diều nhỏ chơi chán lắm, con cũng muốn diều lớn!"
"Cha ơi, khi đến đây không phải cha đã nói diều chúng ta có thể bay cao nhất ư? Nhưng bây giờ bay chẳng cao chút nào, hu hu hu, cha lừa đảo."
Không riêng gì Yaya, cuộc đấu của hai con diều vừa kết thúc, các bạn nhỏ khác cũng ầm ĩ theo. Trên bầu trời chỉ có một con diều tím lớn nổi bật bay tít trên cao, còn những con diều khác chỉ bay lác đác ở độ cao thấp lè tè chừng ba mét, năm mét, quả thật là một bức tranh với hai sắc thái trái ngược nhau hoàn toàn. Sự chênh lệch rõ rệt này khiến chúng chỉ còn cách chọn phương án gây áp lực trực tiếp nhất đến các vị phụ huynh là to mồm gào khóc.
"Đừng khóc, về nhà cha liền làm cho con một con diều lớn hơn, đẹp hơn nhé."