Chỉ có một ngọn đèn dầu leo lét đặt tại một góc khuất trong tiệm nước thuốc phép thuật được thắp lên, khiến cả tiệm trông hơi u ám. Đại sảnh rộng rãi và vắng vẻ, hai bên tường là hai hàng giá đỡ bày đầy các loại nước thuốc phép thuật, lồng chim treo ngoài cửa được phủ một lớp vải đen, Than Đen và Đậu Xanh hình như đã ngủ.
"Thầy Julian, tôi đem ít canh gà cho họ đây." McGonagall bưng canh gà đi vào, thấy vị đại pháp sư đang đứng trước quầy điều phối nước thuốc phép thuật, liền cười nói.
"Ừm, họ ở bên trong." Julian đáp bằng giọng trầm khàn như mọi khi, đầu vẫn không ngẩng lên.
"Thầy Mai Rùa, tối nay nhà cháu ăn bữa khuya đấy, thầy có muốn ăn với nhà cháu không ạ?" Amy đi theo vào, cười hỏi vị đại pháp sư.
"Ăn khuya ư?" Cánh mũi Julian hơi rục rịch, hương vị quyến rũ của món canh gà cứ len lỏi vào mũi, khiến cổ họng ông ta không ngừng động đậy, ánh mắt cũng dán chặt vào canh gà trong tay McGonagall.