"Ha ha, em ấy gọi em là chị kìa, thật là một cô nhóc tộc tiên đáng yêu." Sisi vui vẻ nhìn Amy, sau đó lắc đầu nói: "Không phải đâu, chị không phải tiên, cũng không phải Tiên Hoa gì cả, có điều ở một trăm năm trước cũng có thể xem là một người tộc tiên đấy."
Lulu ngồi đối diện, nở nụ cười đầy cưng chiều và hàm hậu với Sisi và Amy.
"Một trăm năm trước ư? Trời ơi, chị đã hơn một trăm tuổi rồi ấy ạ?" Amy sửng sốt nhìn Sisi, "Nhưng trông chị trẻ trung xinh đẹp thế cơ mà!"
"Thật sao? Lâu lắm rồi không có ai khen chị như thế đâu, chị còn tưởng mình đã già rồi chứ." Sisi hớn hở cười nói, sờ tóc Amy: "Cô nhóc đáng yêu miệng lưỡi thật ngọt ngào, em tên là gì vậy?"
"Em tên là Amy, còn đây là Vịt Con Xấu Xí ạ." Amy không từ chối sự vuốt ve nhẹ nhàng của Sisi mà trái lại còn cảm thấy hành động ấy thật thân thiết và dịu dàng quá đỗi. Cô nhóc tự giới thiệu bản thân, tiện thể giới thiệu cả mèo quýt trong lòng mình.