Nhát kiếm này rất bình thường, trông như một động tác tiện tay vung ra mà thôi.
Tuy vậy, tốc độ của nhát kiếm này lại rất nhanh, nhanh đến mức mắt người thường dường như không theo kịp, khiến con Gà Lửa cũng không có cơ hội giơ móng vuốt về phía đầu McGonagall.
Mũi kiếm lia từ cổ Gà Lửa lên trên, vạch một vết thương trí mạng.
Gà Lửa cất tiếng gáy tuyệt vọng, sau đó ngã thẳng xuống trước mặt McGonagall. Máu tươi chảy róc rách từ vết thương nơi cổ, nó nằm bẹp trên mặt đất run rẩy đầy tuyệt vọng. Ngọn lửa trên người nó hơi lóe lên rồi tắt ngóm, đôi mắt đen không cam lòng nhìn chằm chằm vào người đối diện.
"Cha thật lợi hại! Tuyệt quá đi!" Amy ôm Vịt Con Xấu Xí vỗ tay reo lên. Mặt mèo quýt bị đè đến biến dạng, ai oán nhìn cô nhóc.
"Trong khắp thiên hạ này, tốc độ chính là loại võ thuật bất bại." Nhìn Gà Lửa run rẩy trên mặt đất, McGonagall chậm rãi thu kiếm lại, lòng chợt cảm thấy tịch mịch quá đỗi.