Nghe thấy tiếng tán thưởng của Amy, vẻ mặt của McGonagall lập tức nghiêm túc, thong dong thu kiếm lại, hờ hững gật đầu nói: "Chỉ như thử dao mổ trâu thôi mà."
"Nhưng cha ơi, đây là kiếm cơ mà!" Cô nhóc khó hiểu nói.
"Ừ, chỉ là phép so sánh thôi con ạ." McGonagall hắng giọng, cho dù không bày ra tư thế gì khác lạ thì tốc độ và uy lực của một kiếm này cũng khiến chính gã kinh ngạc. Năm đó, McGonagall Alex đã luyện tập việc rút kiếm hơn nghìn vạn lần, có thể vì thế mà khiến thân thể nhớ kĩ nên ra kiếm từ góc độ nào, dùng sức và tốc độ ra sao.
McGonagall vốn đã chuẩn bị tinh thần ra ban công lén lút luyện kiếm mỗi buổi tối để nhanh chóng học được kiếm pháp trong đầu, nhưng bây giờ xem ra không cần phải vất vả như thế nữa.
Gã chỉ muốn nhanh chóng thích nghi với tốc độ của kiếm pháp, khiến tư duy của mình theo kịp hành động, vậy thì có thể phát huy kiếm pháp đến mức cao nhất trên nền tảng sức khỏe hiện giờ.