"Vâng, con cũng cảm thấy thế, cha đẹp trai cực kỳ!" Amy gật đầu đồng ý.
"Con gái rượu, con khen cha như thế thì cha sẽ tự cao đấy." McGonagall cười sờ đầu cô nhóc, dắt tay cô nhóc tiếp tục đi về phía trước.
"Cha ơi, con gái rượu là gì? Ăn được không?" Amy tò mò hỏi.
"Không ăn được." Gã cười lắc đầu.
Sau khi đi được một đoạn đường, mọi người giải tán ai đi đường nấy, cuối cùng đám người McGonagall cũng được yên tĩnh.
Vịt Con Xấu Xí được Amy đặt xuống đất, lon ton chạy theo cô nhóc ở đằng trước. Lúc này, hai đứa nhóc đều đang đuổi theo một con bươm bướm, tiếng cười như êm tai như chuông bạc vang vọng khắp khoảng đất.
"Quả nhiên vẫn nên thường xuyên mang theo hai đứa nhỏ này ra ngoài chơi. Ngày nghỉ sắp tới cứ dẫn chúng ra khỏi thành từ phía Bắc đi." Nhìn Amy và Vịt Con Xấu Xí, McGonagall cũng nở nụ cười, thầm nghĩ.