Thái độ của McGonagall là: Chỉ cần không đập phá nhà hàng, các người muốn đánh nhau kiểu gì cũng được. Sợ không có nơi để đánh ư? Không sao, chỉ cần nói một tiếng, lại được sự phê chuẩn từ phía thần điện Grey, gã có thể bỏ tiền ra để xây một sàn đấu, để những người khách cãi đến bốc lửa kia lên đài trút giận cho thỏa
Suy cho cùng, đây cũng là một cách quảng cáo rất có sức hút, quan trọng nhất là không cần phải trả phí.
"Ông chủ, có cần khuyên họ không?" Abimia ngoảnh đầu nhìn ra cửa, lo lắng hỏi.
"Mia, nếu cô mà ra đó, cô sẽ ủng hộ tào phớ ngọt hay mặn?" McGonagall mỉm cười hỏi Abimia đang nhấm nháp tào phớ ngọt.
"Tào phớ ngọt là ngon nhất!" Cô ấy trả lời ngay tắp lự.
"Nên cô mà ra đó thì cũng sẽ tự động trở thành người của phe ngọt, sao khuyên can được nữa chứ?" Gã bật cười, cô gái này có lúc ngô nghê thật.
"Cũng đúng…" Abimia ngẩn ra mốt lúc, mặt cũng ửng đỏ, nói với McGonagall: "Nếu ông chủ ra, cũng trở thành người phe mặn đúng không?"