"Sửa chữa ấy ạ?" Amy nhìn McGonagall, rồi lại nhìn hộp âm nhạc trong tay gã, hơi khó hiểu: "Amy thấy Tiên Nấm Tí Hon tốt lắm rồi mà, sao còn phải sửa chữa ạ?
"Không phải thế, chẳng phải là con thích nhảy múa à? Nhưng bây giờ động tác của Tiên Nấm Tí Hon không được linh hoạt, sửa lại một chút thôi là có thể mềm dẻo hơn, còn có thể dạy con nhảy múa, có thể thay nhiều bộ quần áo đẹp khác nhau, nhưng con yên tâm, đó vẫn là Tiên Nấm Tí Hon ban đầu thôi." McGonagall cười lắc đầu nói, xem ra cô nhóc đã có cảm tình với Tiên Nấm Tí Hon rồi.
"Thật ạ? Thế thì tốt quá! Nhưng mất bao lâu ạ?" Mắt Amy sáng bừng lên.
"Tức là nếu được sửa chữa, rối gỗ này sẽ múa càng đẹp hơn nữa đúng không?" Abimia cũng rất chờ mong.
"Khoảng nửa giờ thôi, con và Vịt Con Xấu Xí chơi thêm lúc nữa là được." McGonagall gật đầu nói, cầm hộp âm nhạc lên lầu.