Ý tưởng này vừa nảy sinh trong đầu, lập tức như vừa giải phóng một lời nguyền ma quỷ. Hương vị cơm chiên Dương Châu thơm ngon chậm rãi tái hiện trong lòng, chỉ nhớ lại thôi, Sally đã ứa cả nước bọt. Rõ ràng sáng nay cô vừa ăn một tô mì rau lớn rồi mà!
"Không được! Nếu ăn một phần thì sẽ tiêu hết sạch số tiền làm công kiếm được trong mấy ngày qua. Mình còn phải để dành tiền đi đến nơi xa hơn nữa cơ mà!" Sally lắc mạnh đầu, muốn xua đuổi ý tưởng đó ra khỏi đầu mình.
Nhưng càng muốn xua đuổi thì trí nhớ về món cơm chiên lại càng rõ rệt. Jambon thơm mặn mà, trứng gà vừa vào miệng đã tan chảy, từng hạt cơm thoang thoảng hương vị của Suối Nguồn Sinh Mệnh cứ thế thôi thúc một người lần đầu xa nhà như cô có khao khát trở về.
Tuy rằng cha và mấy lão già trong tộc cứ bắt cô phải kết hôn đều rất đáng ghét, nhưng mẹ vẫn luôn đối xử với cô rất tốt. Cô đột nhiên rất nhớ những buổi chiều được rúc vào lòng mẹ nghỉ ngơi.