Tào phớ mới ra lò còn đang bốc khói, hai bát sứ màu trắng đi kèm thìa màu trắng đồng bộ.
"Là món này đấy sao!" Crassus nhìn bát nhỏ trước mặt mình, mắt sáng rực.
Hương tào phớ thoang thoảng bốc lên, là mùi đậu nành xay nhuyễn.
Điều khiến Crassus kinh ngạc hơn là thứ trong bát, vuông vức, trắng nõn, phía trên rưới một lớp nước đường màu vàng ánh đỏ, trông hệt như miếng bạch ngọc được bọc trong hổ phách, nhưng lúc được đặt xuống bàn, thứ trong bát thoáng lay động, có vẻ rất có tính đàn hồi.
Hương thơm ngòn ngọt của nước đường ấm nóng, lẫn trong hương thơm của đậu, chưa ăn mà ông ta đã thấy miệng mình có vị ngọt, đối với một người thích ăn ngọt mà nói, món này quả thật rất hấp dẫn.
"Hừ, ngọt thế kia, không sợ ngấy chết à." Julian ở bên cạnh bĩu môi, hai mắt cũng sáng lấp lánh khi nhìn bát tào phớ trước mặt mình.