Abimia vốn còn căng thẳng, nhưng nghe Sargeras nói vậy thì bị chọc cười, cảm giác sợ hãi cũng tan thành mấy khói. Cô cảm thấy chỉ cần là khách của nhà hàng, dù có là người thuộc tộc quỷ cũng không còn đáng sợ như trước nữa, lại nở nụ cười, gật đầu nói: "Chào đón quý khách."
Thấy nụ cười của cô, Sargeras cũng thoáng sửng sốt. Nụ cười này thuần khiết như giọt sương sớm trong trẻo nhất trên đỉnh núi, khiến trái tim vốn bị bao trùm bởi từng lớp dung nham của hắn cũng không khỏi rung động.
Thì ra trên đời này vẫn còn nụ cười đẹp đến vậy, chỉ cần nhìn thôi đã khiến tâm trạng vốn bị đè nén của hắn phút chốc trở nên sáng sủa hẳn lên. Hắn cười ngây ngô, đặt ghế sắt cạnh chiếc bàn gần cửa rồi ngồi xuống. Xem ra cô gái này là nhân viên phục vụ mới của nhà hàng, hắn cố gắng làm cho giọng nói của mình nhỏ hơn chút, rặn ra một nụ cười: "Tôi muốn năm chiếc bánh kẹp Thiểm Tây."