Trong quán, tất cả mọi khách hàng đờ đẫn nhìn cảnh tượng đang diễn ra.
Những người đã từng có hoặc hiện vẫn còn muốn gây chuyện đều không kìm được mà lui về phía sau nửa bước.
Thậm chí Nạp Lan Ảnh còn không hiểu mình rời khỏi đó bằng cách nào.
Nạp Lan Minh Tuyết ngồi trên chiếc giường lớn mềm mại. Nghe Lam Yên kể các tin tình báo mới nhất trong thành Cửu Hoa, cô ngẩn ra.
Chính mình từng muốn chiếm nơi này làm của riêng?
Cô cảm thấy vui mừng vì từ nhỏ đã tạo thói quen luôn tính toán trước sau rồi mới hành động, chưa từng nóng lòng cầu thành công. Bằng không kết quả của cô sẽ giống như đám người Tiêu Ngọc Luật, Hứa Phúc Uy, Nạp Lan Ảnh.
Cô lẳng lặng nhắm mắt lại, hàng mi dài thoáng run lên:
"Rút tất cả những người đang điều tra quán net về!"
***
Sau khi phá đảo Resident Evil, không ít người chơi như Tống Thanh Phong, Từ Tử Hinh bắt đầu trải nghiệm trò chơi mới: Diablo 2.
Lúc mới bắt đầu chơi Diablo 2, mỗi người đều ôm mục đích giống nhau: Chơi vui, mới lạ, có ích với tu luyện.
Nhưng sau khi dần quen thuộc với trò chơi hơn, do sở thích khác nhau, cho nên mỗi người sẽ cảm thấy hứng thú với một phương diện khác nhau của trò chơi.
Đám người An Thành thì ham mê nghiên cứu các cách cộng điểm, Lý Hạo Nhiên nghiên cứu sự khác biệt của trang bị. Những cô gái tinh tế như Từ Tử Hinh và Thẩm Thanh Thanh thì muốn đi tìm hiểu nội dung cốt truyện về hành trình tìm kiếm hi vọng giữa màn sương mù dày đặc và sự tuyệt vọng cùng cực của Diablo 2.
Có lẽ vì họ đã quen đọc những cuốn tiểu thuyết, truyện ký ca ngợi, mang tinh thần "mỗi đấng anh hùng đều được người đời sau ngợi ca", "mỗi truyền kỳ đều là ngọn hải đăng dẫn đường chỉ lối cho người đời sau", cho nên phong cách tăm tối của Diablo 2 lại càng khiến họ cảm thấy đột phá.
Nếu ai cẩn thận chú ý tới nội dung cốt truyện sẽ phát hiện ra, khi người chơi vừa vào màn 1 sẽ có thể tìm hiểu hoặc gặp gỡ các vị anh hùng trước đây. Nhưng tất cả đều không có ngoại lệ, kết cục của những vị anh hùng này đều vô cùng thê thảm!
Đến độ khiến những người chơi sinh ra ảo giác "thế giới này liệu có thực sự còn hi vọng nữa hay không".
Hai cô gái cũng thường xuyên ghi chép lại những cuộc đối thoại hữu dụng, có liên quan tới nội dung cốt truyện vào một quyển sổ tay xinh xắn màu xám bạc.
Sau khi chơi hết thời gian tối đa một ngày, hôm nào còn rảnh rỗi, hai cô sẽ ngồi trên dãy ghế nghỉ phía bên trái quán. Cả hai cầm cuốn sổ ghi chép về cốt truyện, thích thú lật xem những manh mối liên quan tới tình tiết trong game mà họ đã cẩn thận sưu tầm. Như thể đang xem món bảo bối tốn bao công sức trong game mới có được.
"Tử Hinh, đây là phần cốt truyện liên quan đến Blood Raven, mà hôm nay bọn mình đánh tới."
Hôm nay là ngày đầu tiên Thẩm Thanh Thanh tiếp xúc với Diablo 2, hiển nhiên là các cô rất có hứng thú với nội dung cốt truyện.
"Kashya và Acara đều nói nó đã là anh hùng từng chiến đấu với Diablo."
"Còn cả đây nữa. Đây là thông tin hôm qua mình hỏi thăm được về Tristram và Deckard Cain từ Tống Thanh Phong…"
"Còn có những tin đồn về The Dark Wanderer (người lưu lạc hắc ám hay Aidan) được truyền khắp nơi trong Rogue Encampment nữa…"
Thẩm Thanh Thanh cao hứng nói:
"Nếu như có thể xâu chuỗi tất cả, vậy nó nhất định sẽ là một câu chuyện vô cùng đặc sắc!"
Từ Tử Hinh khẽ cau mày:
"Đáng tiếc nội dung cốt truyện mà chúng ta biết được vẫn còn quá ít, nhiều nhất cũng chỉ xâu chuỗi ra được một phần mở đầu. Nếu như tiến độ của chúng ta nhanh như ông chủ, vậy nhất định sẽ viết được một câu chuyện hoàn chỉnh."
"Nói vậy cũng phải."
Từ Tử Hinh khép sổ lại, tỏ vẻ tiếc nuối.
"Hay là…"
Hai mắt Từ Tử Hinh đột nhiên sáng lên:
"Chúng ta đi hỏi ông chủ về những diễn biến tình tiết tiếp theo?"
"Được thì được thôi…"
Từ Tử Hinh nói:
"Có điều ông chủ đầu gỗ ngoài chơi game thì chỉ biết ăn, không quan tâm tới những chuyện khác. Chẳng biết anh ta có đồng ý giúp chúng ta không."
"Đi thử xem chẳng phải là sẽ biết liền à?"
***
"Hai người muốn biết diễn biến tiếp theo, sau đó xâu chuỗi thành một câu chuyện hoàn chỉnh hả?"
Khi hai người tìm tới chỗ Phương Khải, nói rõ ý định của mình, Phương Khải có chút kinh ngạc nhìn hai cô gái, cười thầm: "Hóa ra là hai cô nàng thuộc đảng mê cốt truyện!"
"Hai cô muốn viết tiểu thuyết chuyển thể à?"
Phương Khải đột nhiên tỉnh ra. Truyện ăn theo nội dung cốt truyện của game, đây chẳng phải là hình thức tiểu thuyết chuyển thể hay sao?
"Tiểu thuyết chuyển thể?"
Hai người kinh ngạc nhìn Phương Khải:
"Tiểu thuyết chuyển thể là gì? Có liên quan gì tới tiểu thuyết truyện ký không?"
"Là loại tiểu thuyết viết bám theo nội dung cốt truyện của game, có thể do nhà sản xuất tự mình viết hoặc trao bản quyền cho người khác viết thay…"
Khi Phương Khải giải thích tiểu thuyết chuyển thể là gì, mắt hai cô gái sáng rực lên!
"Hóa ra còn như vậy được kìa!"
Hai người kinh ngạc nhìn Phương Khải. Các cô định xây dựng lại nội dung cốt truyện hoàn chỉnh là vì muốn viết cho mình đọc. Nhưng những lời này của Phương Khải đã nhắc nhở cả hai, khiến hai cô nhận ra loại tiểu thuyết này cũng có thể tung ra thị trường, hướng tới đông đảo người xem.
Ban đầu, sở thích duy nhất trong thời gian rảnh rỗi của Từ Tử Hinh chính là đọc tiểu thuyết truyện ký, nổi tiếng nhất trong số đó là bộ tiểu thuyết Võ tiên.
Nhưng không chỉ là Võ tiên, trên thực tế thì tất cả các tiểu thuyết đang lưu hành trên thị trường hiện nay đều khá giống nhau. Thế giới quan giống nhau, bối cảnh như nhau, pháp thuật, võ học đều không có gì mới lạ. Còn cốt truyện thì đại thể đều là tự thuật hành trình từ một thiếu niên trở thành một nhân vật lớn chống trời đạp đất.
Chính vì vậy, tuy rằng có đọc Võ tiên, nhưng ngay từ lần đầu tiên cô đọc bộ tiểu thuyết này đã đoán được cái kết. Nếu không phải thỉnh thoảng trong tiểu thuyết có xuất hiện thêm vài tình tiết đặc sắc, hơn nữa thế giới này không có quá nhiều phương thức giải trí, cô đã bỏ ngang lâu rồi.
Nhưng mọi tình tiết trong Diablo 2 đều chưa từng xuất hiện. Xét theo giả thiết, hệ thống sức mạnh kiếm và ma pháp của thế giới này chưa từng tồn tại. Xét theo bối cảnh, thiên sứ, ác ma đã lật đổ hoàn toàn hệ thống thần thoại đang hiện hữu.
Hơn nữa, với thế giới quan u ám như vậy, trước khi kết cục hiện ra trước mắt, không một ai có thể đoán được vận mệnh của thế giới này cuối cùng sẽ ra sao.
Nếu như câu truyện này được viết thành tiểu thuyết…
"Mình nhất định sẽ là người đầu tiên mua đọc!"
Từ Tử Hinh không kìm nén được nội tâm kích động, kinh ngạc thốt lên.
Bản thân là tiểu thư con nhà quyền quý, điều mà cô để ý không phải là kiếm được bao nhiêu tiền, mà là bộ tiểu thuyết này có hay hay không.
Nhưng cô đột nhiên phát hiện, khi vài người cùng tập trung lại, dù mới chỉ bàn bạc ra ý tưởng này thôi cũng đã khiến cô nóng lòng muốn được đọc bộ tiểu thuyết chuyển thể ấy.
Hai người nhìn Phương Khải với ánh mắt chờ mong.
Đối với Phương Khải mà nói thì đây là một cơ hội tốt để tuyên truyền cho quán net. Dù sao hệ thống cũng đã nói rõ mình là ông chủ, không được phép tự mình đi tìm kiếm khách hàng, làm vậy là mất thân phận.
Nhưng nếu như có một bộ tiểu thuyết chuyển thể, cho dù chỉ bán được ở trong thành Cửu Hoa thôi thì cũng tốt hơn việc hắn ngồi cả ngày ở quán chơi game nhiều.
"Ông chủ, anh định sắp xếp chuyện này thế nào?"
Có thể nhận ra được, người đam mê cốt truyện như Thẩm Thanh Thanh rất hứng thú với chuyện này.
Phương Khải tỏ vẻ trầm tư, đúng là hắn vẫn chưa cân nhắc đến chuyện xuất bản tiểu thuyết chuyển thể.
"Nếu như vẫn chưa có tính toán gì…"
Thẩm Thanh Thanh chờ mong nói:
"Ông chủ có thể giao chuyện này cho tôi không?"
"Hai người…"
Phương Khải nhìn hai cô gái trước mặt, vẻ mặt vẫn có chút lo lắng. Dù hai cô gái này rất xinh đẹp, thế nhưng viết tiểu thuyết phải dựa vào tài viết văn.
"Thanh Thanh nhà tôi là tài nữ tinh thông đủ cầm kỳ thư họa!"
Từ Tử Hinh dường như nhận ra sự lo lắng của Phương Khải, cô không vui nói.