"Mọi người gác lại công việc trên tay, mở cuộc họp thường kỳ!"
Sắc mặt Châu Chấn cũng không tốt lắm, có lẽ vì đói.
Hôm qua trước khi tan làm, anh ta và Hùng Khải đã bị Lưu Vũ Tân phê bình một trận, hôm nay lại bị phê bình cùng những người phụ trách khác, tâm trạng tốt mới lạ đó.
Điều này cũng bình thường, dù sao anh ta là người chỉ đạo thiết kế, anh ta không đổ vỏ thì ai đổ vỏ chứ.
Bắt chỉ đạo lập trình và chỉ đạo mỹ thuật đổ vỏ? Tất nhiên rất vô lý.
Bắt Lưu Vũ Tân đổ vỏ? Vậy thì càng không thể...
Mọi người trong nhóm thiết kế nhao nhao đứng lên, lần lượt đi theo Châu Chấn tới phòng họp.
Tầng này có rất nhiều phòng họp, phòng họp mở cuộc họp thường kỳ đều đã được đăng ký trước. Chung Minh theo những người khác trong nhóm thiết kế tiến vào phòng họp, tìm góc trong cùng ngồi xuống.
Châu Chấn nhìn người đã đến đủ, anh ta liếc thấy Chung Minh ngồi gần cửa bèn mở miệng: "Đóng cửa lại, bắt đầu họp."
Chung Minh vừa định đóng cửa, đã thấy Lưu Vũ Tân sầm mặt đi vào.
"Quản lý Lưu." Chung Minh khẽ gật đầu chào.
"Ừ." Sắc mặt của Lưu Vũ Tân cũng không tốt lắm, trực tiếp đi tới một vị trí trống trong phòng họp rồi ngồi xuống.
"Được rồi, họp đi." Lưu Vũ Tân nói.
Lưu Vũ Tân là quản lý, nhưng cũng đi lên từ người chỉ đạo thiết kế nên anh ta thường đến dự thính cuộc họp thường kỳ của nhóm thiết kế, rất ít khi dự thính nhóm lập trình và nhóm mỹ thuật.
Thấy Lưu Vũ Tân ngồi xuống, áp lực của Châu Chấn càng lớn hơn, mặt anh ta u ám nói: "Vâng, họp thôi."
Không khí trong phòng hơi nặng nề, dù sao tất cả mọi người có thể đoán được số liệu phiên bản mới không tốt nên đều không nói lời nào.
Dựa theo quy trình của cuộc họp thường kỳ, đầu tiên là tổng kết đơn giản tình hình công việc tuần trước, cơ bản chỉ là hình thức, hơn nữa Châu Chấn và Lưu Vũ Tân đều có thể nhìn thấy tổng kết công việc mà mọi người nộp nên chỉ chiếm vài phút.
Kế tiếp chính là trọng điểm của cuộc họp thường kỳ, bàn về chuyện phiên bản mới.
Châu Chấn có phần thất vọng nói: "Mọi người hẳn đã biết, số liệu sau khi phiên bản mới ra mắt lần này không tốt lắm. Số người hoạt động và số liệu nạp không những không tăng, ngược lại còn giảm nhẹ, đó là một tín hiệu vô cùng nguy hiểm. Trước đây chúng tôi dự đoán, chí ít ngày đầu tiên sẽ tăng nhẹ."
"Quản lý Lưu và những người phụ trách đã thảo luận, nhóm thiết kế của chúng ta phải gánh trách nhiệm chính trong sự thất bại của phiên bản mới lần này, cho nên trong cuộc họp thường kỳ hôm nay, mọi người có thể nói thoải mái về vấn đề của phiên bản mới và ý kiến cải thiện. Lý Hân, bắt đầu từ cô."
Lý Hân là người quản lý số liệu game, có thể coi là nhân viên thiết kế quan trọng thứ hai trong nhóm thiết kế, là phụ tá đắc lực của Châu Chấn.
"Ừm, nhìn từ phía số liệu, lần này những người chơi có phản ứng rất bình thường với người máy mới, ham muốn mua của mọi người không mạnh mẽ, phiên bản mới coi người máy mới là tính năng chủ chốt có thể có chút vấn đề..."
Lý Hân nói xong, Châu Chấn lại nhìn về phía nhân viên thiết kế hệ thống ngồi bên cạnh Lý Hân.
"Về việc này, tôi cảm thấy có phải hoạt động chúng ta đưa vào quá keo kiệt không? Gói quà đăng nhập phiên bản mới chỉ có giá mười tệ, có vẻ hơi ít..."
Vài thành viên chủ chốt lần lượt nói ý kiến của mình.
Lưu Vũ Tân nghe xong những người này lên tiếng, sắc mặt vẫn khó coi như trước.
Mọi người nói cũng không sai, nhưng không có ý nghĩa gì. Những sửa đổi này cũng chỉ tô điểm bề mặt, không thể xoay chuyển được cục diện.
Hơn nữa có vài người chỉ đưa ra vấn đề, giải quyết như thế nào? Chính bọn họ cũng không biết.
Lưu Vũ Tân là quản lý dự án, đi lên từ người chỉ đạo thiết kế, anh ta hiểu rõ vấn đề đang tồn tại của dự án hơn phần lớn những người đang ngồi đây, nhưng anh ta không có cách gì.
Nếu Lưu Vũ Tân có cách thì đã sớm sắp xếp những người khác đi làm, cần gì phải mở cuộc họp để động não.
Không có được đáp án khiến mình hài lòng, Lưu Vũ Tân cảm thấy có phần thất vọng.
Lúc này, Lưu Vũ Tân phát hiện Chung Minh ngồi ngay cửa vẫn không nói gì.
Thật ra Châu Chấn không có ý định để Chung Minh lên tiếng, dù sao cậu ta mới đến có vài ngày, không nắm rõ tình hình của game, rất có thể nói không đúng trọng điểm lại còn làm trò cười.
Thế nhưng Lưu Vũ Tân lại không nghĩ như vậy, anh ta nhìn Chung Minh rồi mở miệng: "Tiểu Chung, cậu cũng nói cách nghĩ của mình đi. Trước đây không phải có để cậu hoạch định phiên bản mới tiếp theo sao? Tiến độ thế nào rồi?"
Hùng Khải vội vàng nói: "À, quản lý Lưu, việc hoạch định phiên bản mới là kế hoạch công việc tuần này và tuần sau của Chung Minh, bây giờ cậu ấy hẳn là chỉ mới nắm rõ game, chưa bắt đầu làm..."
Anh ta lại nhìn Chung Minh: "Việc đó, trước đây vẫn không tìm được cơ hội nói với cậu, mặc dù dự án của chúng ta không có quy định cứng nhắc, nhưng vẫn phải linh hoạt tăng ca, nhất là lúc nhiều việc, hôm qua phiên bản ra mắt cậu cũng không có mặt, như thế không thích hợp lắm..."
"Chuyện này nói sau." Lưu Vũ Tân khoát tay, giọng nói cũng hơi thất vọng: "Nếu thời gian quá ngắn, không thể làm được bản kế hoạch thì cậu cứ nói cách nghĩ của mình đi."
Trước đây Lưu Vũ Tân đã nghe Hùng Khải nói rồi, Chung Minh luôn tan làm đúng giờ, hơn nữa còn là một người mới nên cũng không ôm hy vọng gì, chỉ muốn nghe thử thôi.
Không đến mức không nói được gì chứ?
Tất cả mọi người nhìn Chung Minh, nghĩ thầm người mới này thật đúng là thảm, vừa tới hai ngày đã gặp phải chuyện như vậy...
Thấy kiểu cách của Hùng Khải hiển nhiên là có thành kiến với Chung Minh, nhưng trong trường hợp này cũng không có ai có thể nói thay Chung Minh. Dù sao cũng là người đầu tiên tan làm trong dự án, rất nhiều người thấy chuyện này cũng chẳng vẻ vang lắm.
Tất cả mọi người chờ Chung Minh lên tiếng.
"Tôi cảm thấy vấn đề chủ yếu bây giờ là người chơi mất cảm giác mới mẻ với cách chơi game, trong tình hình không có người chơi mới, khó mà duy trì số lượng người chơi cũ." Chung Minh bình thản nói.
Hùng Khải hơi bất ngờ, anh ta không ngờ Chung Minh đã nói đúng trọng điểm.
Thế nhưng Hùng Khải cũng không lo lắng, vì vấn đề này đa số mọi người đều biết, nhưng muốn thay đổi thế nào? Đó không phải là chuyện dăm ba câu có thể nói rõ được.
Ý tưởng của Hùng Khải là làm người máy mới, tính năng mới, nhưng bây giờ xem ra cũng không được các người chơi công nhận.
"Ừ, đúng." Lưu Vũ Tân gật đầu: "Vậy cậu có cách gì không?"
Chung Minh nói: "Đưa ra cách chơi mới."
"Ồ? Đưa ra cách chơi mới?" Lưu Vũ Tân bắt đầu hứng thú: "Có cách gì hay không?"
Hùng Khải cười nhạt trong lòng, quả nhiên là người mới, không biết trời cao đất rộng!
Đưa ra cách chơi mới? Đó là việc cậu mở miệng là có thể làm sao? Nếu cậu thật sự có thể làm thì còn cần nhân viên thiết kế hệ thống làm gì?
Một mình phụ trách tính năng mới, người thiết kế làm việc ít nhất nửa năm đến một năm trở lên mới có thể làm được, một số tính năng lớn còn cần người có một đến hai năm kinh nghiệm mới có thể kiểm soát.
Như Chung Minh nói, đưa ra cách chơi mới để cứu vãn trò chơi? Vậy chắc chắn đó phải là cách chơi vô cùng phức tạp, người thiết kế hệ thống phải mất một hai tuần, một người mới như Chung Minh có thể thiết kế ra cái gì?
Chung Minh không chút hoang mang nói: "Thật ra tôi đã viết xong bản kế hoạch phiên bản mới."
Quản lý Lưu kinh ngạc vui mừng: "Ồ? Đã có rồi ư? Mở lên xem nào!"
Những người còn lại đồng loạt nhìn về phía Hùng Khải, Hùng Khải chớp mắt bối rối.
Vừa nãy Hùng Khải còn nói Chung Minh luôn không tăng ca, không làm việc, vậy bây giờ là tình huống gì?
Đã viết xong bản kế hoạch phiên bản mới?
Chung Minh mất hai ngày đã hoàn thành công việc tuần tới?
Hùng Khải cảm giác mặt mình nóng hừng hực, Chung Minh này đang muốn gây chuyện đây mà!