Uyên Hư xuất hiện đột ngột khiến Hồ Hạch đang định bẻ tay Ma Hư trở tay không kịp.
Giờ phút này, hai người cứ thế đối diện nhau.
Sắc mặt Uyên Hư dần dần dữ tợn, mà nụ cười trên mặt Hồ Hạch thì dần cứng đờ.
Bầu không khí trở nên gượng gạo đến lạ thường.
"Là ngươi! Không ngờ ngươi lại hồi sinh!" Uyên Hư sa sầm mặt bước đến gần Hồ Hạch.
"Thằng con bất hiếu, cha mày đang ở trong tay tao nè, mày thử chạm vào tao coi!" Hồ Hạch lập tức giơ thi thể không trọn vẹn của Ma Hư lên đe dọa.
Tuy rằng Hồ Hạch biết Uyên Hư hoàn toàn không để ý, nhưng anh ta muốn thử đe dọa một chút, giãy giụa một phen trước khi chết.
Lỡ như thằng con Uyên Hư bất hiếu này tự dưng nổi máu hiếu thảo thì sao?
Nhưng ngoài ý muốn không xuất hiện. Uyên Hư tiếp tục thản nhiên bước đến gần Hồ Hạch.
Sau khi bước đến chỗ trước mặt Hồ Hạch không xa, Uyên Hư dừng chân lại, đưa mắt nhìn đám thi linh sau lưng Hồ Hạch.