Thành phố Thanh Minh.
Cửa hàng.
Khuôn mặt của Lục Minh đen kịt đứng tại chỗ.
Ngực...
Cắm một tấm thẻ.
Mặc dù Tiểu Tiểu Kiếm không lộ vẻ gì, thẻ gốc cũng nhìn không ra điều gì, nhưng từ việc nó ra tay mau lẹ như vậy thì, dường như điều muốn nói chính là...
Ông đây muốn cắm cậu rất lâu rồi ha ha ha ha.
Dù sao.
Lục Minh thường đánh nó.
"Ủa?"
"Vì sao không đổ máu?"
Tiểu Tiểu Kiếm ngạc nhiên nói.
Thẻ bài đã cắm vào, kỳ lạ là một giọt máu cũng không chảy ra.
Lục Minh: "..."
Hiện tại anh cũng không muốn nói.
"Lẽ nào cậu từng bị thẻ khác cắm vào?"
Tiểu Tiểu Kiếm đầy hoài nghi.
Lục Minh: "..."
Anh bỗng có một sự kích động muốn giết chết tên này.
Thực vậy.
Có điều, anh đã nhanh chóng tỉnh táo lại.
Dù sao cũng đã bị cắm vào, nếu như lúc này từ bỏ thì càng khó chịu hơn, dứt khoát trải nghiệm đàng hoàng uy lực của chiêu này đi!
Ầm!
Ánh kiếm hiện lên!