Thành phố Thanh Minh.
Lục Minh ngựa quen đường cũ đến trại tạm giam.
"Xin chào."
Lục Minh đi đến sảnh lớn.
"Lại là anh."
Cô nàng cảnh sát không cảm xúc nhìn Lục Minh, bạn bè của tên háo sắc Trương Tiểu Bàn sao có thể là người tốt chứ? Chuyện làm nổ đ*t của cô ta, cô ta sẽ ghi hận cả đời!
Hứ!
Đáng tiếc cho nhan sắc tuyệt thế này...
"Đã lâu không gặp."
Lục Minh mỉm cười.
"Cậu ta ở bên trong."
Cô nàng lạnh lùng nói: "Nhóm các anh gây án ngày càng thành thục rồi nhỉ."
"…"
Lục Minh im lặng.
Má ơi.
Gì mà nhóm vậy trời?
Thôi bỏ đi.
Cô nàng này không hiểu chuyện, không để ý tới cô ta nữa. Lục Minh đi về phía phòng thẩm vấn.
"Đến rồi à, người anh em."
Trương Uy vẫy tay ở cửa phòng thẩm vấn.
"Ôi, anh Trương."
Lục Minh nở nụ cười.