Đều là quái vật!
Đều không thể chọc vào!
Lục Minh nhìn quanh một vòng, phát hiện mình lại chỉ có thể tìm tên Trương Tiểu Bàn này khoe khoang, sau đó nghĩ lại chắc tên này có nghe cũng chẳng hiểu thì chỉ thêm đau lòng hơn thôi.
"Thôi bỏ đi, vẫn nên khiêm tốn."
Lục Minh thở dài.
Đã nắm chắc kỹ thuật xếp lớp, mã hóa hai lớp cơ bản không thành vấn đề.
Cái gọi là mã hóa hai lớp...
Thật ra chính là hai lớp đường vân mã hóa giống y hệt nhau, ở giữa có liên kết bậc thang mà thôi, chỉ cần nắm vững xếp lớp, nhưng kỹ thuật mã hóa này đúng là hố to!
Quá rác rưởi!
Quá đơn giản!
Cùng lắm anh chỉ làm hai mã hóa khác nhau thôi?
Lớp thứ nhất dùng mã hóa D, lớp thứ hai dùng mã hóa C không được sao?
Đương nhiên.
Lục Minh cũng biết, muốn mã hóa ở cấp độ này, sau này vẫn phải tự mua.
Thẻ gốc tia chớp để dung hợp thẻ bài, cho dù sau này có dung hợp, có lẽ cũng liên quan đến mã hóa D.
"Xếp lớp kết thúc…"
Lục Minh hưng phấn vẽ.
Anh không ngừng luyện tập, không ngừng thuần thục.
Sau đó, anh phát hiện ra một việc rất thú vị: Bậc thang mà anh vẽ có giới hạn chịu đựng, nếu như vượt quá giới hạn này…
Bùm!
Toàn bộ thẻ bài tan vỡ.
Ví dụ: Thẻ đàn trâu.
Lục Minh vừa thử vẽ một tấm thẻ đàn trâu trên bề mặt lớp thứ hai, nhưng chưa vẽ xong thì tấm thẻ đã tan vỡ!
Thất bại!
Thế nhưng...
Nếu như lớp thứ nhất dùng thẻ đàn trâu, lớp thứ hai dùng thẻ năng lượng, vậy thì không thành vấn đề gì.
Hiển nhiên.
Bậc thang mà Lục Minh đang vẽ hiện tại không thể chịu được ba trăm điểm năng lượng của thẻ đàn trâu!
Bởi vì năng lực kiểm soát năng lượng của anh quá thấp!
Bởi vì hiện tại tu vi của anh quá yếu!
Nói vậy thì…
Nếu chọn thẻ bài tiêu hao ít hơn, vậy có phải có thể vẽ xếp lớp càng cao hay không?
"Mình có thể xếp chồng tối đa bao nhiêu lớp nhỉ?"
Lục Minh hứng thú.
Soạt!
Soạt!
Anh bắt đầu thử nghiệm không ngừng.
Tấm thẻ bài lớp thứ nhất là gì cũng được, quan trọng là tấm thẻ bài lớp thứ hai!
Vì thế.
Lục Minh rất dứt khoát chọn thẻ năng lượng ổn định nhất, điều khiến người ta kinh ngạc là, sau lớp thứ hai, anh lại vẽ một bậc thang!
Lớp thứ ba!
Anh thành công đến lớp thứ ba rồi!
Chỉ là, lúc vẽ đường vân thẻ năng lượng lớp thứ ba được một nửa thì…
Tấm thẻ tan vỡ!
"Thất bại rồi!"
Lục Minh như có điều trăn trở.
Là bởi vì hiện giờ anh không có cách nào hoàn thành lớp thứ ba sao?
Không.
Không phải.
Thẻ bài xây dựng càng mạnh, áp lực càng lớn!
Các lớp thẻ chồng lên càng phức tạp, tiêu hao càng lớn!
Năng lượng không ổn định, năng lực kiểm soát không đủ, đương nhiên không thể nào xây dựng được, suy cho cùng vẫn là vì thực lực hiện tại của Lục Minh quá yếu!
Vậy nếu như là Fruit Ninja thì sao…
Lục Minh thử đổi thành Fruit Ninja tiêu hao ít nhất!
Thành công!
Lớp thứ ba, vẽ hoàn thành!
Thẻ năng lượng + thẻ năng lượng + Fruit Ninja!
Lục Minh nắm giữ tấm thẻ bài phức hợp đầu tiên của mình, mặc dù không có nhu cầu sử dụng.
Anh kích hoạt tấm thẻ này.
Phát hiện dường như năng lượng đã giảm bớt.
Bởi vì có năng lượng rất lớn nên kích hoạt Fruit Ninja không tiêu hao một chút năng lượng nào, chỉ vậy mà thôi, tấm thẻ bài này đơn giản đến mức khiến người ta cạn lời.
"Lại nào!"
Lục Minh không ngừng thử.
Kỹ thuật mới xuất hiện, tất nhiên anh muốn hiểu rõ.
Cuối cùng...
Đàn trâu điên cuồng, hai tấm cũng không được.
Fruit Ninja, có thể xếp chồng ba tấm.
Có điều.
Cho dù sử dụng thẻ bài Fruit Ninja tiêu hao năng lượng cực ít này, anh cũng không có cách nào xây dựng được liên kết bậc thang thông đến lớp thứ tư, tới đó sẽ lại tan vỡ!
Lớp thứ ba là giới hạn hiện tại của anh rồi!
Đương nhiên.
Cho dù xếp lớp những tấm thẻ này cũng không có tác dụng gì cả.
Xếp chồng ba tấm thẻ Fruit Ninja chỉ càng có cảm giác chìm đắm hơn, nâng cao trải nghiệm lên một chút, xếp chồng thẻ năng lượng cũng tăng năng lượng một cách rất dứt khoát!
Vậy nếu như…
Thẻ đàn trâu và thẻ năng lượng thì sao?
Lục Minh tò mò...
Sau khi thử, anh kinh ngạc phát hiện, không ngờ lại có thể được!
Phải biết là.
Mặc dù thẻ gốc tia chớp có thể dung hợp, nhưng nhược điểm là chỉ có thể dung hợp thẻ bài cùng loại, mà kỹ thuật xếp lớp lại có thể bao trùm tất cả các loại thẻ bài!
Còn về hiệu quả...
"Đàn trâu điên cuồng" vốn dĩ yêu cầu ba trăm điểm năng lượng, bây giờ chỉ cần hai trăm điểm!
Bởi vì bản thân thẻ bài đã mang một trăm điểm rồi!
"Quả là lợi hại!"
Lục Minh thán phục.
Không hổ là kỹ thuật chế tạo thẻ bài cấp cao!
Nắm giữ kỹ thuật này, các chuyên gia chế tạo thẻ bài sẽ không bị giới hạn bởi phong ấn và ghi thẻ đơn giản nữa, họ vẫn có thể tiến hành dung hợp và nghiên cứu khoa học một cách thật sự.
Ý nghĩa lớn lao thật!
Thuật trọng lực + Đao gió điên cuồng = ? Liệu có phải là xoáy ốc thăng thiên không?
Thuật cầu nước + Ngọn lửa bùng nổ =? Liệu có phải là bầu trời băng lửa không?
Thuật tường đất + Sức gió dẫn dắt = ? Liệu có phải là bão táp sa mạc không?
…
Đợi đã.
Đủ loại!
Lục Minh kinh ngạc.
Đã từng có một tiền bối làm một danh sách hàng nghìn hàng triệu nghề nghiệp trên thế giới này, trong các nghề nghiệp được chào đón nhất, chuyên gia chế tạo thẻ bài bỗng nhiên lại xếp trong top mười!
Lục Minh đã từng không hiểu, nhưng hiện tại anh đã hiểu rồi.
Chuyên gia chế tạo thẻ bài dường như còn thần kỳ hơn cả những gì mình tưởng tượng.
Không giới hạn ở bất kỳ một nghề nghiệp nào, có thể tổng hợp tất cả kỹ năng của những nghề nghiệp này lại, hoặc sau này có thể sáng tạo ra một kỹ năng giống như vậy?
Có lẽ...
Đây mới là chuyên gia chế tạo thẻ bài chân chính sao?
Lục Minh rung động.
Đương nhiên.
Lúc này, Lục Minh không có thời gian nghĩ những điều này.
Sau khi học được mã hóa hai lớp, Lục Minh không cần quá lo lắng về chuyện ăn cắp bản quyền nữa.
Mã hóa D một lớp cũng đủ để chống đỡ hai mươi tư tiếng, bây giờ là mã hóa hai lớp, kiểu gì cũng chống đỡ được bốn mươi tám tiếng nhỉ?
Thời gian hai ngày đủ cho anh làm được rất nhiều việc rồi!
Trước mắt.
Anh nên suy nghĩ về tấm thẻ bài thứ hai.
Đây cũng là chỗ đứng trước mắt của anh trên thế giới này: Thẻ game.
Chỉ có thẻ bài đặc biệt này mới có thể mang về cho anh lợi nhuận đáng kinh ngạc, khiến anh có thể lấy được tài nguyên tu luyện đầy đủ trong giai đoạn này.
Chỉ là...
Bán cái gì mới được đây?
Lục Minh rơi vào suy tư.
Thẻ đàn trâu?
Những tấm thẻ tấn công cấp thấp trên thị trường nhiều vô số kể, tung ra cũng không có bất kỳ phản ứng nào, huống chi, thẻ đàn trâu không có bất kỳ điểm nổi bật nào.
Thẻ phá hủy?
Lục Minh suy nghĩ một chút, dĩ nhiên không dám bán.
Thứ này không có tác dụng mạnh trong chiến đấu, hiệu quả duy nhất chính là phá hủy... thử nghĩ xem sau này mỗi người một tấm thẻ phá hủy, tạo ra sự phá hoại cực kì lớn...
Lục Minh không muốn chết sớm như vậy.
"Muốn bán thẻ thì phải thu hút người khác."
Lục Minh rất rõ.
Fruit Ninja có thể bán ra chính là bởi vì vừa mới mẻ vừa sáng tạo, chỉ có vậy thôi. Hiện tại mọi người đều đã quen rồi, thứ này cũng không đáng giá nữa rồi.
Xem ra, anh cần một game mới.
"Để nghĩ xem..."
Lục Minh quyết định lên mạng xem trước đã.
Nhưng anh lại kinh ngạc phát hiện, từ khi Fruit Ninja xuất hiện, ngoài việc hoàn thiện và sửa đổi ra, bọn họ lại cho ra một đống thẻ tu luyện vô cùng kỳ quặc.
Ví dụ như…
Tôi yêu dứa Fruit Ninja!
Cho bạn một cái khung lớn, bạn phải khoanh ra quả dứa trong vô số trái cây, nếu đụng phải những trái cây khác đều sẽ thất bại.
Cùng xem mưa trái cây Fruit Ninja.
Đây là kiểu bắn tỉa, cho anh một cây cung, trước khi mưa trái cây rơi xuống hết, xem anh có thể tiêu diệt được bao nhiêu, rèn luyện tốc độ phản ứng và thị lực một cách hoàn hảo.
Ngoài ra.
Còn có còn rèn luyện các bộ phận khác như lực eo, lực cổ tay, cơ bắp...
Fruit Ninja dường như đã trở thành công cụ tu luyện rèn luyện sức khỏe cơ bản!
Lục Minh mở ra cánh cửa lớn của Fruit Ninja, nhưng diễn biến phía sau đã không nằm trong tầm kiểm soát của anh nữa, nó phát triển một cách tự nhiên với tất cả các thể loại, gì cũng có.
Vì thế, bất cứ game nâng cao tố chất cơ thể nào đều có thể tìm thấy trong thẻ ăn theo của Fruit Ninja.
Có đủ tất cả mọi thứ.
"Đầu óc của những người này thật phong phú."
Lục Minh hít thật sâu.
Xem ra trông chờ vào bán được một số game nhỏ là không thể.
Trừ phi...
Anh nhớ lại những ký ức kiếp trước, và những kỹ năng trong kho năng lực công khai trên mạng, cuối cùng ánh mắt tập trung ở một kỹ năng rất bình thường.
Cá nhảy, kỹ năng của chuyên gia nguyên tố một sao.
Đơn giản mà nói, chính là tiêu hao năng lượng triệu hồi một loài cá ngưng tụ từ năng lượng để tấn công kẻ địch, cùng một kiểu với Ngang tàng va chạm của Lục Minh.
Nó có sát thương bình thường, điểm đặc biệt duy nhất ở chỗ: Kiểu phát triển.
Như thế nào là kiểu phát triển?
Chính là năng lượng tiêu hao khi thả cá nhảy không cố định, năng lượng tiêu hao càng lớn, loài cá triệu hồi được càng mạnh.
Đây chính là kỹ năng kiểu phát triển.
Những kiểu tiêu hao năng lượng cố định tương tự như "Ngang tàng va chạm", "Thuật cầu lửa" thông thường đều đã biết trước tiêu hao năng lượng bao nhiêu, uy lực cuối cùng thế nào.
Đến hai sao, ba sao...
Cũng sẽ lựa chọn kỹ năng mạnh hơn, bỏ những kỹ năng cấp thấp này.
Thế nhưng cá nhảy?
Trên lý thuyết, kỹ năng này có thể cùng bạn đến chết!
Đương nhiên.
Chỉ là trên lý thuyết.
Hiệu suất sát thương của kỹ năng này quá thấp, theo như Lục Minh thấy, nó chỉ tốt hơn điểm A trừ một chút, ở một sao hai sao còn có thể miễn cưỡng xem được.
Trên ba sao?
Vậy đó chính là kỹ năng thật sự không có mục đích!
Vì thế, thông thường chỉ có người tu luyện nghèo nàn lắm mới chọn kỹ năng này để bớt chi phí tu luyện thêm một kỹ năng một sao hai sao.
Rất không trùng hợp, những sinh viên ở học viện của Lục Minh đều thuộc về cấp bậc này.
"Có thể tìm một số sinh viên để làm thống kê số liệu."
Trong lòng Lục Minh đã có ý tưởng.
Nếu như là game này...
Ừm...
Lục Minh rơi vào suy tư.
Nạp năng lượng, giải phóng, ảo cảnh...
Lục Minh suy nghĩ lại trong đầu một lần, không phát hiện ra vấn đề gì. Đương nhiên, hiệu quả của kỹ năng cá nhảy này vẫn hơi yếu một chút, nếu có thể có năng lực triệu hồi thì...
Tốt nhất là năng lực triệu hồi loài cá, đó là tốt nhất rồi!
Lục Minh dường như đang trăn trở.
Triệu hồi thì...
Anh ngẫm nghĩ rồi gọi điện thoại cho Trương Tiểu Bàn. Tên này xem ra vẫn chưa ngủ đâu, gần như bắt máy ngay lập tức, không biết nửa đêm nửa hôm dùng điện thoại làm gì nữa.
"Này mập."
Lục Minh hỏi: "Cậu có quen ai biết chơi cá không?"
"Chơi cá?"
Trương Tiểu Bàn ngơ ngác.
Đây lại là tư thế gì mới vậy?
"Ừ."
Lục Minh khẳng định.
"Để tôi nghĩ xem..."
"Nếu như lươn cũng tính thì... "
Trương Tiểu Bàn do dự một lát mới lên tiếng: "Em có quen một streamer nữ chơi lươn đấy."
Lục Minh: "??"