"Đừng sợ. Tôi đã nghe thấy nguyện vọng của cô. Nguyện lực của cô cực kỳ mạnh mẽ, xem như đã vô tình giúp tôi một tay. Thế nên, tôi đã chấp nhận nguyện vọng của cô."
Tiếng nói kia lại vang lên một lần nữa, lần này Bùi Ngọc Viện nghe thấy rất rõ ràng. Tiếng nói đó không phải vọng tới từ bên ngoài, mà là vang lên từ tận sâu trong lòng mình.
Lúc này cô đã sợ đến ngây người rồi. Cô sống mười tám năm trời, vẫn luôn theo cái nhìn của chủ nghĩa duy vật, chưa từng nghe nói trên đời này thật sự có yêu ma quỷ quái gì cả.
Ở cái thành phố mà chỉ cần một cây súng đã có thể hoành hành ngang ngược, trong thế giới vật lý là vô địch không ai có thể đấu lại bỗng chốc đột nhiên xuất hiện một tiếng nói vang lên từ sâu trong lòng mình. Hiện tượng phản khoa học này thoáng chốc phá vỡ quan niệm chủ nghĩa duy vật đã hình thành trong mười tám năm nay của cô.