Mái tóc của người thanh niên này có màu hồng ánh quang lấp lánh như cầu vồng, làn da trắng tinh khiết như đồ sứ, không chút tỳ vết nào. Trông hoàn toàn không hợp với hoàn cảnh dơ bẩn quanh đây.
"Quả nhiên… Tố chất của cơ thể này đã bị kéo thấp xuống, năng lực của Chủ Thần Luân Hồi đúng là không phải chỉ có mỗi cái hư danh. Nhưng Chủ Thần Luân Hồi cũng chỉ có thể điều khiển tố chất cơ thể của chân linh này mà thôi, không thể ảnh hưởng được bản thể của mình. Xem ra năng lực kiểm tra của Chủ Thần cũng có hạn."
Lâm Thịnh quan sát mấy người luân hồi còn lại. Họ vẫn đang nằm trên mặt đất.
Một tên đầu bếp to béo đội cái mũ cao, hai nữ sinh, bốn dân văn phòng mặc trang phục công sở, hai người bịt mặt mặc đồng phục của thợ săn trong rừng cùng với một người đàn ông vạm vỡ đầu trọc với cánh tay phải là cánh tay máy.
Cộng thêm cậu nữa là vừa đủ mười hai người.