Mấy pháp sư đang có mặt tại đấy thấy hai con sói lớn hung hăng xuất hiện thì lập tức không hẹn mà cùng vỗ tay tán thưởng.
"Pháp thuật triệu hoán rất tốt, chỉ tốn một giây để phóng ra hết, vô cùng xuất sắc!" Pháp sư già phụ trách kiểm tra cười tươi, khen ngợi.
Ông gỡ một chiếc nhẫn gỗ mộc mạc từ trên chiếc bàn được bện bằng dây xuống. Trên chiếc nhẫn ấy có khắc một hàng chữ là "đẳng cấp thứ hai".
"Cái này là biểu tượng đặc biệt của pháp sư cấp hai trong Khu rừng Bạch Nham, bên trên phụ ma thuật hút bụi, mỗi ngày một lần, xin hãy giữ cẩn thận." Pháp sư già đặt nhẫn vào tay Lâm Thịnh.
"Cảm ơn thầy, em sẽ giữ kỹ." Lâm Thịnh gật đầu.
"Cố lên." Sư phụ Dora bước đến vỗ vai Lâm Thịnh: "Cậu của cậu mà biết thì chắc chắn anh ta sẽ tự hào vì cậu lắm."
"Em cũng nghĩ vậy." Lâm Thịnh nở nụ cười.
"Thằng nhóc này..." Pháp sư Dora dở khóc dở cười.
"Chúc mừng em, sư đệ." Henry cũng đến gần. Hắn thật sự vui mừng thay cho cậu.