Lâm Thịnh đứng trước cửa tiệm sách, nhìn theo hướng Brun vừa đi, vẻ khinh thường hiện lên trong mắt cậu.
"Chỉ là một vật thí nghiệm mà lại muốn tránh thoát sự sắp đặt của chủ nhân."
So với Brun, hai con cờ còn lại là Casey và Ducent đều có tư chất vượt xa gã.
Giá trị duy nhất của kẻ cặn bã xã hội ấy trong lòng Lâm Thịnh là linh hồn xem như đáng giá kia. So với hai ký hiệu còn lại, Trái tim bùng nổ có sức mạnh khác đặc biệt hơn. Đó là tính truyền nhiễm.
Chỉ cần vật chủ của Trái tim bùng nổ tử vong là ký hiệu thần bí đó sẽ tự động tìm kiếm vật chủ đời tiếp theo. Trong khi hai ký hiệu kia thì không có năng lực này.
Đây cũng là nguyên nhân Lâm Thịnh thoải máiđưa nó cho Brun Simier.
Lâm Thịnh quay lại tiệm sách và nhìn Vera đang đứng bên quầy.
"Cô tra ra gì chưa?" Cậu hỏi.