A a a!!!
Lâm Thịnh rơi xuống từ giữa không trung rồi đột nhiên rớt thẳng vào bên trong biển cây xanh rì khổng lồ với một lực va đập rất mạnh.
Phập phập!!
Trong nháy mắt, vô số nhánh cây đâm thủng và cứa rách cơ thể của cậu.
Dưới tác động của lực đâm, cơ thể mà Lâm Thịnh vốn cho rằng rất cứng cáp lại chẳng khác gì trái hồng mềm nhũn, chỉ thoáng chốc đã nổ tung, văng ra tứ phía.
Máu thịt rơi xuống như mưa, làm gãy hàng loạt cành cây bên dưới, cuối cùng cậu rơi xuống đồng cỏ giữa rừng cây. Bãi cỏ xanh tươi lập tức bị máu đỏ nhuộm thẫm.
Thứ cuối cùng Lâm Thịnh nhìn thấy là sợi rễ khổng lồ dài mấy mét đang quấn quanh thành vòng trong rừng cây.
…
…
"Lại gặp một kiểu chết mới."
Lâm Thịnh bình tĩnh mở mắt ra, ngồi dậy, lưng dựa vào đầu giường.
Cậu liếc nhìn đồng hồ báo thức, kim ngắn chỉ đúng năm giờ.