Không giống lúc trước. Sau khi Lâm Thịnh đã nếm "trái ngọt" từ nghi thức tế linh hồn, ánh mắt của cậu lại tập trung trên người Tước sĩ Kaman lần nữa.
Chỉ từ một cô hầu gái ở bên cạnh Tước sĩ Kaman mà cậu đã có được thứ tốt như nghi thức tế linh hồn, vậy thì từ trên người của Kaman - chính chủ của tòa phủ đệ này, cậu sẽ nhận được thứ gì nữa đây? Lâm Thịnh hết sức nóng lòng chờ mong việc này.
Cậu khẽ đẩy hàng rào sắt của thánh điện Valen ra, chạy vọt vào trong phủ Tước sĩ của Kaman, sau đó quen tay đẩy cửa bước vào. Cậu vòng qua đài phun nước, đi đến trước cửa chính. Con cú mèo trên cửa chậm rãi xòe ra hai cánh, cánh cửa từ từ mở ra.
Lâm Thịnh hít sâu, nhanh chóng đẩy cửa.
Bên trong là một màu tối om, còn tối hơn cả lần trước cậu đi vào, chỉ có chút ánh trăng mờ ảo chiếu qua khung cửa sổ, rọi lên một góc thảm trải sàn.