"Vừa... Vừa rồi... Thi ma kia...?" Bùi Lâm không nhịn được đành lên tiếng hỏi.
"Không có thi ma. Dưới ánh sáng chiếu rọi, ngay từ khi bắt đầu, thế giới mà cô đang sinh sống chỉ là một thế giới bình thường. Thi ma chỉ là ảo giác do cô tự sinh ra vì áp lực mà thôi." Giọng nam trầm thấp kia lại vang lên lần nữa.
"Chỉ khi thế giới có ánh sáng thì cô mới có thể thấy được sự thật, sự thật của tất cả mọi thứ..." Trong âm thanh như đang than thở, giọng nam ấy chậm rãi nhỏ dần rồi biến mất hẳn.
Bùi Lâm ngơ ngác đứng tại chỗ, cúi đầu nhìn sàn nhà sạch sẽ ngăn nắp.
"Thật sự... là ảo giác sao?"
Đột nhiên cô cảm thấy hoài nghi về việc mình có thấy thi ma hay không.
...
...
Bên ngoài nhà họ Bùi.
Từng bóng người cao lớn mặc áo choàng đen lặng lẽ xuất hiện trên đường phố, khu đất trống và khu vực ven đường nhà họ Bùi.