Bỗng nhiên mọi thứ đều hóa thành ánh sáng trắng. Lâm Thịnh chỉ vừa thấy hoa mắt là cơ thể đã quay trở lại vị trí cũ.
"Đây có đáng gì đâu? Mấy kẻ tự tìm đường chết quá nhàm chán." Lâm Thịnh đã được chứng kiến rất nhiều bi kịch tương tự, thậm chí trong những ký ức mà cậu hấp thu cũng có ví dụ tương tự thế. Chẳng qua biến động không có lớn như lần này, chỉ thế mà thôi.
"Nurgena..." Lâm Thịnh tập trung tư tưởng suy nghĩ một lát. Bên trong ký ức mà cậu vừa tiếp nhận, có không ít phần trùng lặp giữa Nurgena và người cha đó.
Rất hiển nhiên, trong phần sau, linh hồn của hai người bọn họ đã xuất hiện mức độ trùng lặp khác nhau. Dù không biết chuyện gì đã xảy ra sau đó, thế nhưng chỉ cần nhìn từ điểm này là biết, e là sau khi thủy triều đen xâm nhập, hai người đã dung hợp thêm một lần nữa để chống lại thủy triều đen. Hơn nữa, người đàn ông đó còn là người chủ đạo trong quá trình dung hợp này.