"Dù nói thế nào thì lần này Vua Bóng Đêm cũng đã lập được công lớn. Trong tất cả mọi người, anh ta là người duy nhất đặt một dấu chấm hết thật sự."
Bất kể nói ra sao thì Thiên Công Hà vẫn luôn rất công bằng trên phương diện này.
"Được rồi, cái nhìn của tôi về anh hơi thay đổi rồi đó." Lâm Thịnh lắc đầu, nhìn về phía Vua Bóng Đêm.
"Vậy tiếp theo..." Cậu đang tính nói tiếp thì bỗng nhiên, một điểm nhỏ màu xám đen bay từ ngoài thành phố đến nơi này.
Điểm nhỏ đó phát ra ánh sáng đen. Hình như nó không sợ bị người khác phát hiện, bởi vì nó không ngừng phát ra hàng loạt sóng âm rung rung. Hơn nữa tốc độ bay của điểm đen đó cũng rất chậm, tựa như cố ý làm thế để người ta phát hiện ra vậy.
Lâm Thịnh nheo mắt lại. Cậu nhanh chóng nhận ra bản thể của điểm đen đó.
Cậu vươn tay làm động tác chộp lấy. Một sức mạnh gia hộ vô hình lập tức bắn ra và bao phủ điểm đen, kéo nó lại gần một cách nhanh chóng.