Sắc mặt Vua Bóng Đêm thay đổi liên tục.
"Tôi thấy hình như ông hiểu lầm gì rồi thì phải... Ý tôi là..."
"Là hy vọng Thánh Điện càng ngày càng tốt chứ gì. Tôi biết, đây cũng là mong muốn của tất cả mọi người." Hiền Vương ngắt lời: "Nhưng Thánh Đế lại không thể tin và giao quyền nắm giữ cho cậu. Hắn đang sợ..."
Vua Bóng Đêm chớp chớp mắt: "Chắc là ông không biết, hoặc nên bảo rằng ông đã hiểu lầm rồi. Cuộc sống của tôi bây giờ thật ra rất..."
"Rất sợ bị nghi kỵ à?" Hiền Vương lại ngắt lời anh ta, nở nụ cười ra vẻ am hiểu rồi nói: "Để tôi đoán xem, có phải cậu đang rất bất mãn nên định lao ra tiền tuyến để trút giận, đúng không?"
"Tôi..."
"Tôi đoán, có phải nghe mấy lời tôi nói nên cậu thấy kiêng dè, thậm chí là lo sợ vì bị đoán trúng suy nghĩ trong lòng, đúng không?" Hiền Vương mỉm cười nói tiếp: "Đừng lo, tôi ủng hộ cậu!"
"Không, tôi chỉ là..." Vua Bóng Đêm hít một hơi thật sâu.