Trong quán cà phê.
Lãm Cổ cầm chiếc bút máy mà anh ta vừa lau chùi và điều chỉnh, dùng nó để chép một bài báo được viết bằng một ngôn ngữ lạ nào đó mà anh ta cảm thấy hứng thú.
Bỗng nhiên ngoài cửa vang lên một loạt tiếng động cơ máy móc đang tiến đến gần.
"Có xe, không chỉ một chiếc." Trong lòng Lãm Cổ khẽ động, anh ta ngẩng đầu lên, ánh nhìn giống như có thể xuyên qua bức tường mà trông thấy toàn cảnh bên ngoài.
Bên ngoài quán cà phê, từng chiếc xe con màu đen có ký hiệu hoa văn thần bí của Thánh Điện dừng sát ven đường một cách trật tự và ngay ngắn.
Cùng với tiếng đóng mở cửa xe lạch cạch, đoàn người của Thánh Điện lần lượt bước xuống.
Lâm Thịnh chậm rãi xuống xe, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, sắc trời ảm đạm khiến cho lòng người có phần khó chịu. Cậu cúi đầu nhìn về phía quán cà phê cách mình chưa tới năm mươi mét ở phía đối diện.