Vào khoảnh khắc khi hai bàn tay nhẹ nhàng chạm vào nhau, trong đầu Lâm Thịnh nổ tung ầm ầm, dường như là có rất nhiều viên đạn chấn động đang đồng thời nổ tung.
Trong nháy mắt ý thức của cậu tựa như bị xé rách thành muôn mảnh, sau đó lại dọc theo các mối liên hệ thần bí khác nhau mà nhanh chóng rời khỏi chỗ cũ, chạy về những hướng khác biệt.
Trong tích tắc này, cậu nhìn thấy Vua Bóng Đêm, nhìn thấy Vua Thép, nhìn thấy Cardura, nhìn thấy Thiên Công Hà, nhìn thấy lượng lớn thuộc hạ dưới quyền mà cậu đã triệu hoán ra. Trên người tất cả bọn họ đều có hơn phân nửa linh hồn thuộc về cậu.
Bây giờ cậu mới hiểu được, bộ áo giáp đó là đại biểu cho tất cả những người dưới quyền của cậu, là tập hợp toàn bộ lực lượng linh hồn thuộc về cậu.
"Anh tức là tôi."
Lâm Thịnh hiểu rõ, vươn tay nắm chặt áo giáp.
Thân thể của cậu tan vào trong nước. Ở nơi tối tăm không thấy được ánh sáng này, cơ thể của cậu và áo giáp bỗng chốc hòa vào làm một.
...
...