Bóng đen to lớn kêu lên vì đau đớn, tiếng gào thét nghe rất quái dị. Nó bị cột Thánh quang màu trắng đánh trúng chính diện, cũng bay ngược ra sau và đụng vào vách tường y như Lâm Thịnh vừa nãy.
Lúc này Lâm Thịnh mới thấy rõ thứ đó rốt cuộc là gì. Đó là một con ruồi khổng lồ cao hơn sáu mét!
Tuy gọi nó là con ruồi, nhưng nó lại có đến sáu đôi cánh nằm chi chít sau lưng, trông như cánh ve. Những đôi cánh không ngừng vỗ kịch liệt, phát ra từng tiếng rung rung "vù vù".
Sau khi con quái vật bị đập sâu vào tường, nó cũng nhanh chóng chui ra, trên người hoàn toàn không có chút vết thương nào như Lâm Thịnh vậy.
"Vù!!" Nó gầm thét với Lâm Thịnh. Cánh của nó rung lên, cơ thể lại hóa thành một tia sáng đen lần nữa. Trong nháy mắt, nó lao về phía Lâm Thịnh với tốc độ quỷ quái, đến mức ngay cả cậu cũng không thể nào nhìn thấy rõ.
Xoẹt xoẹt xoẹt xoẹt!!!