"Hơn chục nghìn năm?" Lâm Thịnh nhướng mày.
Hình như mốc thời gian này không khớp với của Anseilla lắm. Chẳng lẽ tốc độ chảy của thời gian ở các thế giới khác nhau thì không giống nhau?
"Đúng vậy. Có điều, ta đã không nhìn thấy người ngoài nào đến đây từ khoảng ba ngàn năm trước rồi. Cho đến tận bây giờ mới nhìn thấy ngươi." Bóng người tự xưng là Trụ Thông Thần thản nhiên nói.
"Vậy sao bây giờ ngươi lại hiện ra để gặp ta? Ngươi có mục đích gì?" Lâm Thịnh híp mắt, hỏi.
"Mục đích? Không có mục đích gì cả. Ta cũng sắp chết rồi." Trụ Thông Thần bình tĩnh tự thuật: "Không có gì trên thế gian này có thể trường tồn mãi mãi, chính ta cũng sắp hết tuổi thọ rồi. Nếu không phải do chủ nhân dùng sức mạnh của mình để duy trì cho ta, thì e là mấy ngàn năm trước ta đã biến mất hoàn toàn rồi."
"Vậy thì sao?"