Ánh sáng đủ màu nhanh chóng ăn mòn Thánh lực quanh Lâm Thịnh.
Chưa tới nửa giây, Thánh lực đã biến mất. Lâm Thịnh rên lên một tiếng đầy đau đớn, bộ giáp bên ngoài bị năng lượng ánh sáng đủ màu liên tục oanh tạc.
"Gia hộ Kiên Bích*!" Ý nghĩ của cậu lóe lên, thêm một lớp gia hộ nữa được tạo ra và bọc quanh người cậu, hòng ngăn cản sức mạnh còn sót lại của ánh sáng đủ màu.
(*) Che giấu, giấu kín.
Ầm!!
Mặc dù Lâm Thịnh đã ngăn cản được thế công nên không bị thương, nhưng mà vẫn bị nổ văng ra khỏi vị trí đang đứng hơn trăm mét.
Ngay khi Farudo định tiếp tục xông lên đuổi giết thì một bóng dáng to lớn ở bên cạnh đột ngột nhào tới.
"Song Giác Sát!"
Quan Ma Nhận đã giải quyết hết những quái vật do hạt châu đen biến thành, cho nên gã lại xông tới lần nữa.
"Khốn kiếp!" Vẻ mặt của Farudo trở nên khó coi, y chỉ có thể buông tha cho Lâm Thịnh mà tiếp tục cận chiến với quan Ma Nhận.