Thứ mà nghi thức Thánh Vịnh cần chính là tam quan cực kỳ kiên định, như vậy thì mới có thể duy trì được ý chí của bản thân dù cho bị Thánh lực giội rửa quanh năm suốt tháng.
Bằng không, nếu là người ý chí dễ bị lung lay, thì chỉ sau một khoảng thời gian ngắn là sẽ bị lượng Thánh lực quá khổng lồ giội rửa trở thành một kẻ ngớ ngẩn, cái gì cũng không quan tâm.
"Không sao. Vợ của cậu sẽ tha thứ cho cậu." Một ông lão dịu dàng nói: "Đối với cô ta, cái chết chưa chắc đã không phải là chuyện tốt, ít nhất thì sẽ không phải chịu ốm đau dằn vặt nữa."
"Mẹ nó!! Nói đơn giản vậy thì tại sao ông không chết đi!?" Người đàn ông vạm vỡ nổi giận lôi đình.
Soạt!
Ông lão Thánh vịnh này không nói một lời mà rút ra một thanh đao ngắn, đâm ngay vào lồng ngực của mình. Máu tươi ồ ạt trào ra từ lồng ngực của ông ta, thế nhưng sắc mặt của ông ta lại không thay đổi mà vẫn mỉm cười với người đàn ông vạm vỡ.
Bịch bịch.