Trong tiếng đàn hạc du dương, một người ngâm thơ khó phân biệt nam nữ mặc trường bào hoa lệ tựa như con bướm đang nhẹ nhàng gảy đàn và ngâm nga một bài thơ mang phong cách đế quốc Yêu Tinh.
Giọng hát uyển chuyển gần như khó phân biệt nam nữ, giọng ca trung tính dịu dàng làm cho những quân đoàn trưởng đang ngồi đây không ngừng gật gù.
Tập thơ là do các quý tộc của đế quốc Yêu Tinh cũ dốc lòng sáng tác, tiếng ca rung động lòng người kết hợp với làn điệu đẹp đẽ và lời lẽ trau chuốt hoa lệ mà giàu tính triết lý.
"Nhưng mà, ca ngợi tôi ngay trước mặt tôi như thế, có phải là hơi bị xấu hổ không?"
Lâm Thịnh ngồi trên ngai vàng của Vua Tà Linh liếc nhìn Vua Nhân Mã ở bên cạnh, còn có Vua Yêu Tinh ở phía bên phải.