"Trong tình huống này cũng chỉ có thể làm như vậy." Lâm Thịnh cười nói: "Dù bên nào thắng thì sau đó đều sẽ tìm đến Thánh Điện chúng ta tính sổ. Bây giờ tôi lao vào chẳng phải là tự lấy dây buộc mình hay sao? Tôi là thằng ngu có chỉ số thông minh thấp à?"
"Lúc này cậu không xông lên, tôi sợ là đến khi hai bên phân định thắng bại rồi thì chúng ta sẽ không còn cơ hội nữa." Thiên Công Hà nói chêm vào.
"Chưa chắc. Đợi xem phần thắng nghiêng hẳn về bên nào rồi thì tham gia cũng không muộn." Lâm Thịnh cười nói.
"Hơn nữa, cô biết tại sao tôi luôn không ngừng tìm kiếm và chinh phạt hang động tà linh mới không?"
"Vì hấp thu nhiều hồn lực tinh khiết hơn? Làm cho bản thân trở nên lớn mạnh?"
"Đó chỉ là một mặt." Lâm Thịnh cười: "Mặt khác, tôi vẫn đang tìm kiếm. Trong tất cả các cuốn sách cổ ở thế giới Tà Linh đều ghi chép và lưu truyền một truyền thuyết."
"Truyền thuyết gì?" Thiên Công Hà thoáng ngây ra, có một chút hứng thú với chuyện này.