Toàn bộ cửa đá này, trừ những hình vẽ động vật như bị đám trẻ con vẽ bậy lên thì phần còn lại mang phong cách hơi cổ xưa. Viền các cạnh có các hoa văn giống như chữ viết chồng chéo lên nhau.
Cốc cốc.
Lâm Thịnh co ngón tay lại, gõ lên cánh cửa.
Ken két.
Kỳ lạ là mặc dù cậu không hề dùng sức, thế nhưng cánh cửa này lại tự mình rung lên vài cái, sau đó từ từ mở ra.
Lâm Thịnh nhìn chằm chằm vào cánh cửa đá đang chậm rãi mở ra.
Cậu thử điều khiển cánh cửa đá này. Trên lý thuyết thì chỉ cần là sỏi đá bùn đất thì cậu đều có thể khống chế. Nhưng có một lực cản rất mạnh nào đó khiến cho cậu căn bản không có cách nào khống chế cánh cửa được.
Thoắt cái, sau khi cậu vừa gõ nhẹ vào, cánh cửa tự động mở ra và để lộ đường hầm tối tăm vắng vẻ bên trong.