Lâm Thịnh lại cảm thấy khá là hứng thú nhìn về phía con phượng vàng kia, cậu chưa từng gặp được sinh vật thần kỳ nào mà xinh đẹp đến thế này.
Nếu như không phải đã dự định trước hết phải thăm dò tình hình thì bây giờ cậu chỉ muốn ra tay tóm con phượng vàng này lại làm thú cưng hoặc là làm mẫu thí nghiệm nghiên cứu.
Sau khi phượng vàng đáp xuống, chẳng bao lâu sau liền có hai người áo xanh với vóc dáng mảnh khảnh và vẻ ngoài tuấn tú, mang theo một cái lồng giam làm bằng cây mây, treo lơ lửng giữa không trung rồi hạ thẳng xuống từ cành cây. Nó dừng ngay phía trước thân cây khổng lồ.
Ngay sau đó, lại có một cô gái cao lớn mặc áo giáp nửa người màu bạc, giữa trán có một hình trăng khuyết, đeo trường cung tinh xảo, bảo vệ nghiêm ngặt xung quanh lồng giam.
"Thợ săn Trăng Bạc - đội bảo vệ của Rễ Bích Thúy cũng tới rồi kìa." Một ông lão ở phía bên phải Lâm Thịnh không nhịn được mà nhỏ giọng khen ngợi: "Đúng là dàn trận lớn quá mà."