Cành lá trong đêm đen không ngừng lay động, va chạm vào nhau. Gió đêm không ngừng thổi, tạo ra âm thanh xào xạc, xa xa có tiếng cú mèo và côn trùng kêu. Bên trong rừng cây tối đen, ở đối diện Lâm Thịnh, đoản đao của người nọ không ngừng chuyển động, phát ra ánh sáng xanh lục nhàn nhạt, rõ ràng là đã được tăng trưởng và cường hóa.
"Đã muộn như thế mà còn đi dạo một mình trong rừng, thằng nhóc, mày rất gan dạ đấy." Người nọ cười khà khà, càng đi càng gần.
Mặc kệ Lâm Thịnh có thực lực như thế nào thì cũng không thể thoát khỏi ranh giới của học sinh mới nhập học. Chỉ cần là học sinh thì chắc chắn không phải là đối thủ của bọn họ. Điều gã muốn làm, đơn giản chỉ là khi tiếng kêu thảm thiết của Lâm Thịnh sắp phát ra khỏi cổ họng thì làm cho nó không thể vang ra.
Giết người chính là đơn giản như vậy đó. Chỉ cần nhẹ nhàng rạch một cái ở nơi yếu ớt nhất, tính mạng của một người sẽ lập tức tan biến vào hư không.