"Thật xin lỗi thầy, em ngủ quên mất."
Lâm Thịnh cúi đầu áy náy nói với giáo sư Umandila.
Bên trong phòng học, giáo sư Umandila đang lạnh lùng giảng giải chương trình học là kiến thức thông thường về tà năng cho mấy học viên. Nhìn thấy Lâm Thịnh đang đứng ngoài cửa, vẻ lạnh lùng trên mặt ông ta lập tức biến mất, thay vào đó là vẻ dịu dàng và thân thiết cực kỳ.
"Không sao, mau vào đi, là do thầy không cho người hầu tàng hình gọi em. Nhất định là tối qua em đã học đến rất khuya phải không? Thật là cực khổ cho em. Có muốn về ngủ thêm một lát không?"
Cạch.
Bút chì trong tay một học viên ngồi bên dưới đột ngột xuất hiện vết nứt.
Melissa ngồi ở một góc, cúi đầu xuống không dám nhìn mặt giáo sư Umandila và Lâm Thịnh. Cô ta sợ mình mà nhìn thêm nữa thì sẽ không kiềm chế được ngọn lửa trong lòng mà xông tới đánh người.