Thành phố Hengruika, Mida.
Ban đêm, Lâm Thịnh ra khỏi Tâm Linh Thành Bảo, ngồi trên một chiếc ghế công cộng đặt bên đường, hít một hơi thật sâu.
Phía sau cậu là một hàng dài mấy người đang đứng đợi mua thuốc trước cửa một hàng thuốc. Vài ông lão bà lão đứng đấm thắt lưng, vừa kêu ca vừa từ từ nhích từng chút lên trên.
Lâm Thịnh thay sang một chiếc áo gió dài màu đen, bên trong là áo sơmi xám và quần jeans đen, thoạt nhìn giống như bao sinh viên khác trong thành phố này.
Cậu vươn vai duỗi người, sau đó lấy điện thoại di động trong túi áo ra xem giờ. Màn hình điện thoại hiển thị có tin nhắn chưa đọc, Lâm Thịnh bèn mở ra xem.
"Đã hoàn thành, có thể vào ở bất cứ lúc nào."
"Tốc độ nhanh thật." Lâm Thịnh cất điện thoại di động, đứng lên đi đến một khu dân cư nhỏ bên trái.
Adolf đã giúp cậu thuê phòng ở đây từ trước. Căn phòng này chuyên dùng cho việc triệu hoán sinh vật.