Giáo sư đột nhiên trở nên ân cần khiến cho Lâm Thịnh cảm thấy không thoải mái lắm. Cậu láng máng cảm nhận được rằng, thái độ của Umandila thậm chí đã bắt đầu có chút thái quá. Hơn nữa cậu còn chú ý đến một khái niệm mới trong câu nói của đối phương.
"Người tà tâm? Thầy ơi, nó có nghĩa là gì ạ? Là từ chỉ thiên tài có thiên phú hơn người sao?" Lâm Thịnh hỏi.
"Tất cả những thiên tài khi mới bắt đầu thức tỉnh tà năng đã có số lượng vượt quá hai trăm đều có một tên gọi, chính là "người tà tâm". Người tà tâm và những người tà năng bình thường hoàn toàn là hai cấp bậc."
Trên mặt của Umandila thoáng qua một chút phức tạp, một chút ngưỡng mộ.
"Tóm lại, em yên tâm, thầy nhất định sẽ dùng toàn bộ sức lực của mình để đào tạo em! Sẽ không để em thất vọng đâu!" Ông ta vỗ ngực mình đảm bảo.
Bạch Chỉ tổng cộng có mười bốn trường Crown, trong đó Đại học Bane là tầm thường nhất, nếu không cũng không đến nỗi vì vấn đề tài chính mà nhận du học sinh nước ngoài.