Cũng không biết đã qua bao lâu.
Khói bụi dần dần bị gió thổi trôi đi, chậm rãi bay về phía bên phải của Thần điện. Từ trên cao dõi mắt về phía này, đám khói bụi giống như một dải lụa lớn màu xám đang cố gắng quấn quanh toàn bộ không gian ở đó.
"Khụ khụ khụ…."
Vừa vào trong giấc mộng, Lâm Thịnh đã cảm thấy trong mũi mình chứa toàn cát, cả người đều nóng ran lên, việc hít thở không khí xung quanh cũng trở nên khó khăn, ắt hẳn là do khói bụi của vụ nổ để lại quá nhiều, ô nhiễm quá nặng.
Qua vài phút, đợi sau khi Lâm Thịnh quen với không khí ở đây, cậu mới bắt đầu xem xét bốn phía xung quanh. Trước tiên cậu đi một vòng lớn xung quanh tàn tích của Thần điện. Điều đầu tiên cậu phát hiện ra đó là bốn phía xung quanh nơi này đều bị bụi bao phủ dày đặc.