"Được, đã cùng nhau ăn một bữa cơm rồi, vậy hãy nói xem anh tới đây là có chuyện gì?" Lâm Thịnh nhìn người phục vụ đẩy xe đồ ăn tới rồi đặt từng món lên bàn, sau đó tầm mắt của cậu lại chuyển sang nhìn chằm chằm vào Mã Y đang ngồi ở đối diện.
"Ha ha, thật ra là tôi nghe nói điện chủ Lâm bắt đầu ra tay, nên cố ý đến sớm hòng chiếm một chỗ đó mà. Không biết cậu có bằng lòng cho tôi một cơ hội không? Mã Y tôi cũng muốn bước vào cánh cổng Thánh quang lắm!" Đợi người phục vụ đi ra ngoài rồi, Mã Y mới bày tỏ niềm mong chờ và khát khao của mình.
"… Không phải ai cũng có thể thức tỉnh Thánh lực…" Lâm Thịnh bất đắc dĩ nói.
"Nhưng tôi cảm thấy mình vẫn còn chút hy vọng. Tôi đã được chứng thực là không có tư chất tà năng. Bây giờ tôi vẫn muốn thử xem Thánh lực thì thế nào!" Mã Y kiên trì nói.
"Được rồi... Tôi kiểm tra thử cho anh." Lâm Thịnh không biết phải nói gì nữa, bèn giơ một ngón tay ra, nhẹ nhàng đặt trên mu bàn tay mập mạp của Mã Y.