Gió thổi vù vù vào cung điện đá qua khe hở.
Lâm Thịnh ngồi trên mặt đất lạnh như băng trong cung điện, ánh sáng trắng hiện lên quanh người, ký hiệu Hôi Ấn cũng mờ mờ hiện ra, nhấp nháy khởi động.
Sau khi cậu tiến vào giấc mơ, không có việc gì làm nên bèn ngồi xuống minh tưởng.
Ở cung điện đá này chắc hẳn còn trấn áp thứ gì đó, nhưng bây giờ cậu còn kém xa cả Cardura, nên cho dù phá giải được bí mật ở đây thì cũng chỉ có thể giương mắt đứng nhìn chứ không thể làm gì cả.
Cho nên cậu dứt khoát dùng cung điện đá làm nơi tu luyện, lẳng lặng chờ đợi giấc mơ khác đến. Nếu như cậu tính không lầm, mấy ngày nữa giấc mơ này cũng sẽ thay đổi.